Qua sự bồi dưỡng của Tô Kỳ An, họ tin tưởng vào con mắt nhìn người của hắn. Trần Đáo quả thực có năng lực chỉ huy một đoàn quân.
Việc bổ nhiệm này khiến Trần Đáo vô cùng kích động. Nếu không phải Tô Kỳ An ngăn cản, hắn đã dập đầu tạ ơn mấy cái.
Sau khi trải qua bao thăng trầm, nếm đủ mùi đời ấm lạnh, người duy nhất vẫn tin tưởng hắn như trước lại chính là Tô Kỳ An, người mà hắn chỉ có duyên gặp mặt vài lần trên chiến trường.
Nghĩ lại phụ thân mình, người đã từng ở triều đình đối đầu với Tô Kỳ An như thế. Vậy mà khi gia tộc bị hủy diệt, bản thân bị lưu đày đến Giao Châu, sống một cuộc đời vật vờ, chỉ có Tô Kỳ An đã cưu mang hắn.
Một câu nói của Tô Kỳ An, hắn luôn ghi tạc trong lòng:
"Người đối đầu với ta lúc trước là phụ thân ngươi, không liên quan đến ngươi. Ngươi là ngươi, phụ thân ngươi là phụ thân ngươi. Năng lực của ngươi ai cũng thấy rõ, chỉ cần là vàng, ắt sẽ có ngày tỏa sáng. Bất kỳ ai làm nên đại sự, chẳng phải đều phải trải qua thăng trầm sao? Ta tin ngươi có thể mang đến những điều mới mẻ cho Đông Sơn quân."
Nhìn Trần Đáo hai mắt đỏ hoe, Tô Kỳ An phải mất một lúc lâu mới có thể trấn an được cảm xúc kích động của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play