Dưới sự xua tay của Chiêu Hòa Lương Xuyên, y nhẹ giọng nói:
"Các vị không cần phải khen ngợi như vậy, bản vương có thể làm được đến mức này, không thể thiếu sự hỗ trợ của Nhiếp Chính Vương và Tiểu Việt Vương."
"Nếu thực sự phải cảm ơn, thì phải cảm ơn hai vị vương gia. Nếu không có chuyến đi đến Việt Châu, bản vương có lẽ cũng không thể trưởng thành nhanh như vậy."
"Bây giờ nội loạn ở Phù Tang đã qua, sóng gió cũng gần như đã kết thúc, Phù Tang cũng có thể dần dần đi vào quỹ đạo."
"Đúng vậy, Phù Tang có được Phù Tang Vương, thực sự là may mắn của Phù Tang. Chỉ không biết đối với Tân Lương ta là may hay rủi."
Người nói câu này không phải là Phàn Sùng, mà là Vương Cửu. Lời này vừa thốt ra, không khí tại hiện trường rõ ràng có chút ngưng đọng.
Năm người có mặt đều không phải là kẻ ngốc, tự nhiên hiểu được ý trong lời nói. Chiêu Hòa Lương Xuyên quay đầu lại, mỉm cười nhìn Vương Cửu nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play