Bên trong Xuân Phong Viện, cứ một lúc lại có người ngâm lên vài câu thơ tinh diệu, khiến mọi người vỗ tay tán thưởng không ngớt.
Thi hội lần này có đẳng cấp cao hơn một chút so với ở huyện Lĩnh Bắc, dù sao cũng quy tụ văn nhân hào tộc của cả quận thành.
Liếc mắt một vòng, khoảng một nửa đều là người có công danh cử nhân, ít nhiều cũng có chút thực học.
Nhưng sau khi đã chứng kiến tài hoa của Tô Kỳ An, khẩu vị của Diệp Trọng đã trở nên kén chọn hơn nhiều.
Đối với những bài thơ thỉnh thoảng vang lên bên dưới, Diệp Trọng chỉ ngáp dài, vẻ mặt không chút hứng thú.
Y quay đầu, nói với Tô Kỳ An:
"Mấy bài thơ này làm ra cái thứ gì vậy, so với tiên sinh thì thật là nhạt nhẽo vô vị. Hay là tiên sinh ra tay một lần, cho bọn họ xem thế nào mới gọi là thơ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play