Vì vậy, Tô Kỳ An quyết định, nhân lúc thủy sư của Đằng Nguyên Chân Nhất bị cầm chân, y sẽ đích thân nhanh chóng đến chỗ Ngô Định Quốc và Tô Dũng để chỉ huy trận chiến.
Không phải y không tin tưởng họ, mà là thời gian cấp bách. Sự có mặt của y, dù không nói trước được điều gì, nhưng ít nhất có thể dựa vào tình hình chiến trận hiện tại để xem có thể áp dụng chiến thuật nào khác hay không.
Về phía thủy sư Việt Châu, sau khi giao cho Chu Thái chỉ huy, Chu Thái đã không hổ danh là một trong những tướng lĩnh ưu tú dưới trướng Tô Khang. Chiến thuật vừa rồi hoàn toàn do một tay Chu Thái điều khiển.
Tô Kỳ An ở vùng biển phía sau quan sát trận chiến ác liệt phía trước, cũng liên tục gật đầu. Trận này Chu Thái đánh rất tốt, không chỉ khích lệ được tinh thần của binh sĩ Việt Châu, mà thỉnh thoảng còn tổ chức phản công, khiến đối phương có phần chống đỡ không nổi.
Mệnh lệnh Tô Kỳ An giao cho Chu Thái chỉ có một: không cần tiêu diệt đối phương, chỉ cần cầm chân hạm đội Phù Tang này cho đến khi hai chiến trường kia kết thúc, không để chúng có cơ hội thoát ra.
Nhìn tình hình chiến sự hiện tại, hạm đội Phù Tang này trong một thời gian dài nữa sẽ không thể rời khỏi chiến trường này.
Và đây cũng là lý do Tô Kỳ An có thể yên tâm rời đi. Chỉ là trước khi đi, trong lòng Tô Kỳ An lại có một cảm giác quen thuộc khó tả đối với cách chỉ huy của Chu Thái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT