"Ha ha, Lão Tứ, ta đã nói rồi, đối với người này không thể nóng vội. Suy nghĩ của ta và ngươi hoàn toàn trái ngược. Kẻ này dám lấy thân mình làm ván cờ, không sợ bất kỳ ai, ngay cả chúng ta cũng vậy, thậm chí còn muốn chúng ta phải cúi đầu. Một người như thế, ngoài việc cho chúng ta thấy sự ngạo khí, còn cho thấy cả sự can đảm của hắn. Ta vẫn giữ nguyên câu nói đó, nhân tài như vậy mới là đại tài mà ta cần, mới xứng với thân phận của ta."
Trước những lời này của Tô Triết, Tô Thái không phản bác, chỉ cười lạnh. Tính cách của vị nhị ca này, hắn hiểu rất rõ, một khi đã quyết định chuyện gì thì không ai có thể thay đổi được.
Nếu hắn đã coi trọng tên Tô Kỳ An này như vậy, Tô Thái cũng sẽ không phản đối. Theo hắn thấy, nhị ca hắn cứ nhẫn nhịn như thế, sớm muộn gì cũng có ngày bị cắn trả.
Hắn chỉ mong ngày đó mau đến, lúc đó hắn chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội thừa thắng xông lên. Tất cả cũng chỉ vì ngôi vị hoàng đế, không thể xem là hạ tiện hèn hạ.
Thắng làm vua, thua làm giặc. Trong vấn đề hoàng vị, chỉ có một người chiến thắng. Chỉ cần đoạt được ngai vàng, thủ đoạn nào cũng có thể dùng. Điều này không chỉ hắn, mà ngay cả Tô Triết cũng lòng dạ biết rõ.
Chỉ là thời cơ chưa đến mà thôi. Một khi thời cơ chín muồi, đó sẽ là lúc hai bên tung ra đủ mọi thủ đoạn. Còn bây giờ, chẳng qua chỉ là có một Tô Kỳ An xuất hiện, khiến họ phải tạm thời hợp tác với nhau vì lợi ích riêng.
Tô Thái không còn day dưa vấn đề này nữa, dường như nghĩ đến điều gì, y mở miệng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT