Lời này của Tô Kỳ An vừa thốt ra, bàn tay đang nắm chặt của Tô Huyền Dung cũng từ từ buông lỏng, đôi mắt căng thẳng đã có vài phần thư thái.
Hắn có thể cảm nhận được sự chân thành của Tô Kỳ An, đây cũng là một trong số ít những việc mà Tô Huyền Dung cảm thấy mình đã làm đúng nhất.
Hắn đã không nhìn lầm con người của Tô Kỳ An. Ba năm qua, ngoài việc để y phát triển thế lực, điều đáng quý hơn cả là y vẫn không quên sơ tâm của mình, không bị dục vọng quyền lực trong tay nuốt chửng. Đây là điều khiến Tô Huyền Dung hài lòng nhất.
Đại Lương ngày nay, quốc vận suy vi, đây là sự thật không thể chối cãi. Để vãn hồi tình thế, Tô Huyền Dung đã đặt một phần cược lên người Tô Kỳ An.
Hắn mặc kệ y rời khỏi kinh đô, cho y ba năm phát triển ở ba châu Nam Cảnh, trong thời gian đó gần như không đoái hoài. Nếu thành công trở về kinh đô, Tô Huyền Dung sẽ toàn lực ủng hộ. Nếu thất bại, chết ở Nam Cảnh, thì cứ chôn xác nơi hoang dã, xem như Tô Huyền Dung đã nhìn lầm người.
Sự ủng hộ này nghe qua có vẻ tàn khốc, nhưng đây là con đường mà bất kỳ kẻ thành đại sự nào cũng phải trải qua trước khi quật khởi.
Nếu ngay cả bụi gai trước mắt cũng không vượt qua được, thì nói gì đến tương lai sau này? Dù sao, thiên tài hay thần đồng đều dễ chết yểu nhất. Chỉ có người trải qua muôn vàn khổ nạn mà vẫn mỉm cười đi đến cuối cùng, mới là kẻ thực sự làm nên đại sự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT