Không khí trong thị trấn trong lành, thỉnh thoảng có vài chú chim đậu trên cành cây hót líu lo.
Tiếng chim hót kéo dòng suy nghĩ của Cố Ngữ Chân trở lại, cô đã ngồi trước bàn học rất lâu, lúc này mới phát hiện ra mình lại nghĩ về chuyện trước đây, đến cả Hoàng Mân đã rời đi từ lúc nào cũng không có ấn tượng.
"Chân Chân, xuống ăn cơm." Mẹ Cố gọi cô từ ngoài sân.
Cố Ngữ Chân đáp một tiếng, đứng dậy ra khỏi phòng, cẩn thận đi xuống lầu. Chân cô đã đỡ hơn nhiều, chỉ bị trẹo chứ không tổn thương đến xương, đi lại đã không còn vấn đề gì.
Cố Ngữ Chân ngồi xuống bàn ăn, vừa cầm đũa lên thì mẹ Cố đã gắp thức ăn vào bát cho cô, “Nói chuyện với Mân Mân thế nào rồi, sao không giữ nó lại ăn cơm?”
Cố Ngữ Chân ăn một miếng rau, "Anh ấy nói có đề tài cần chuẩn bị nên về rồi ạ." Cô nói rồi nói thẳng, “Mẹ, con và anh ấy không hợp, chúng con đều cảm thấy chỉ có thể làm bạn thôi.”
Mẹ Cố rất ngạc nhiên, “Sao lại thế được, dì Hoàng của con nói Mân Mân rất thích con, còn xem cả phim của con nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT