Lời nói này nghe như thể chính cô đang quyến rũ anh vậy.
Cố Ngữ Chân cảm thấy oan ức, da cô vốn đã trắng, cú đánh này tuy không đau nhưng lại để lại một vết hằn đỏ, trông rất mờ ám.
Lý Thiệp liếc nhìn vết hằn đỏ trên chân cô, lơ đãng liếc cô một cái nhưng động tác kéo chân cô lại có chút thô lỗ.
Anh thật sự có hơi quá đáng, ngay cả lúc bôi thuốc cũng không cho cô trốn một chút nào.
Mặt Cố Ngữ Chân đỏ bừng, trên chân vẫn còn lưu lại cảm giác ấm nóng, sự tồn tại của nó rất rõ ràng.
Cô kéo chăn xuống một chút.
Điện thoại đặt ở đầu giường reo lên, cô liếc nhìn cơn mưa bên ngoài rồi bắt máy.
Bên kia mẹ Cố rất lo lắng, “Chân Chân, Mân Mân về nói hai đứa bị kẹt ở chỗ khác, hai đứa thế nào rồi, không sao chứ?”
“Mẹ, con không sao, chỉ bị trẹo chân thôi, tạm thời tìm được chỗ ở rồi, đợi mưa tạnh sẽ về ngay.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play