Mạt Mạt ngồi xuống, nhìn Phong Uyển hớn hở kéo tay Tùng Nhân, ý muốn đưa anh lên lầu thăm con, cô mỉm cười: "Muốn ngắm cháu thì cứ lên đi, không sao đâu."
Mắt Phong Uyển sáng rực lên, đúng rồi, sao cô không nghĩ ra nhỉ? "Vậy con lên nhé mẹ. Lát nữa ăn xong mẹ nghỉ ngơi đi ạ, dạo này mẹ chưa được nghỉ ngơi tử tế đâu, để con dọn dẹp cho."
Mạt Mạt nghe mà lòng ấm áp, Phong Uyển nói thật lòng, cô nhìn ra được. Cô nghĩ bụng sau này phải đối xử tốt với Phong Uyển hơn mới được. Tâm Bảo ở đây được coi như con gái, thì Phong Uyển cũng phải được đối đãi công bằng, không thể bên trọng bên khinh.
Mạt Mạt cười đáp: "Thôi để mẹ dọn rồi mẹ đi nghỉ, con cũng bận cả buổi trưa rồi, xem cháu xong cũng nghỉ ngơi đi!"
Phong Uyển chớp mắt, cô biết tỏng, dù cô có đòi dọn dẹp thì Mạt Mạt cũng chẳng để cô làm đâu, có khi Mạt Mạt cũng thuộc dạng người đã nói là làm.
Chính vì quá hiểu tính Mạt Mạt, Phong Uyển liền nói: "Vậy thôi, con lên trước ạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play