Mạt Mạt ngớ người, "Còn hướng về đâu nữa ạ?"
Liên Quốc Trung gật đầu, "Đúng vậy, mấy năm nay suy cho cùng đều là người nhà họ Liên, một giọt máu đào hơn ao nước lã, không giúp thì thôi, giúp được chút nào hay chút ấy. Có tiếng thơm cho nhà mình, nó cũng có tiền đồ. Với nhà mình thì nịnh bợ ra mặt, còn với anh em ruột thịt thì hếch mũi lên, nhìn thấy bố là bực mình."
Mạt Mạt không biết nên nói gì, chỉ im lặng lắng nghe. Thanh Sơn tuy rằng không đổi họ, nhưng cũng chẳng khác gì đổi họ. Đối với anh em ruột mà vô tình như vậy, đúng là kẻ máu lạnh.
"Còn chú út thì sao ạ?"
Từ khi ông bà nội mất, Mạt Mạt chưa từng hỏi đến chuyện của chú út. Đây là lần đầu tiên trở về, cô mới hỏi đến.
Trên mặt Liên Quốc Trung thoáng nở một nụ cười, "Khá lắm, thay đổi rồi con ạ. Từ sau khi bà nội con mất, chú út con hoàn toàn thay đổi, không rượu chè, không cờ bạc, làm ăn lương thiện. Mấy năm nay cũng tích cóp được chút vốn, lại tìm được bạn đời, cuộc sống cũng ổn định đấy! Chỉ là hơi đau đầu một chút."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT