Trang Triều Dương thật ra không quá hiểu chuyện này, chủ yếu là vì ông ấy chưa từng cảm nhận được sự ấm áp gia đình một cách trọn vẹn. Quanh năm suốt tháng ông vắng nhà nên cũng quen rồi, bèn nói: "Nếu em thật sự buồn bã thì cứ lên thủ đô thăm An An đi, còn Tùng Nhân thì chịu thôi, không gặp được đâu."
Mạt Mạt xua tay: "Em chẳng đi đâu. Em lên trên đó chạy ngược chạy xuôi tìm An An làm gì? Thằng nhóc đó bảo là đi mở mang kiến thức, ai biết nó lang thang ở đâu rồi."
Trang Triều Dương nghe vậy cũng không biết nói gì hơn. Ông nghĩ bụng hay là bảo Thất Cân dành thời gian ở bên mẹ nhiều hơn vậy. Cơ mà thằng nhóc này mấy năm nay càng ngày càng ít nói, không khéo lại tưởng nó bị trầm cảm ấy chứ!
Trang Triều Dương thở dài: "Lão lai bạn, lão lai bạn... cuối cùng thì tôi cũng hiểu. Hóa ra, cuối cùng vẫn là hai ta sống với nhau. Hồi mới có Tùng Nhân, tôi chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng có thế giới riêng của hai người. Sau này con cái đông đúc, mình cũng quen. Đến lúc bọn nó đi hết, giờ lại chẳng cần thiết phải tìm mọi cách để có thế giới riêng nữa."
Mạt Mạt vỗ vỗ mặt: "Ông đừng có mà cảm khái nữa. Em chỉ không quen mấy hôm nay thôi, đợi thêm thời gian nữa là lại ổn ngay ấy mà. Em còn bao nhiêu việc phải lo đây này!"
Mạt Mạt nói bận là thật sự bận. Cô bắt đầu đăng tin tuyển dụng nhân sự, muốn gây dựng một đội ngũ chuyên nghiệp và đào tạo nhân viên bài bản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play