Tùng Nhân thật sự rời khỏi Mạt Mạt, giây phút này, Mạt Mạt mới thấm thía thế nào là lòng cha mẹ. Trước đây, cô cứ nghĩ mình đã làm mẹ thì có thể thấu hiểu mẹ mình, nhưng đến khi Tùng Nhân đi, cô mới nhận ra mình hiểu vẫn chưa đủ sâu sắc. "Từ mẫu trong tay tuyến, du tử trên người y", đây mới là tình thương của mẹ sâu đậm nhất.
Mạt Mạt nắm tay Tùng Nhân, dặn dò: "Đau đầu sổ mũi đừng có chịu đựng, có gì thì gọi điện cho mẹ với ba con nhé. Mẹ nhất định bay qua ngay lập tức."
Trang Triều Dương khẽ giật khóe miệng. Đây là lần đầu tiên anh biết vợ mình lại lo lắng cho con trai đến thế. Nhưng thấy ánh mắt mong chờ của vợ, anh chỉ có thể chiều theo ý cô: "Nhớ lời mẹ con nói đấy, có gì thì gọi điện thoại."
Mạt Mạt hài lòng, tiếp tục dặn dò: "Rảnh thì đi thăm bà ngoại nhiều vào. Ông ngoại bận, chỉ có bà ngoại ở lại thủ đô thôi. Con thay mẹ tận hiếu với bà nhé."
Việc này Tùng Nhân đương nhiên đồng ý: "Con rảnh sẽ qua ngay."
Sau đó, Mạt Mạt nghiêm mặt: "Mẹ cảnh cáo con, không được lôi kéo mấy đứa Phong Phú làm bậy, không được về đại viện tụ tập gây chuyện. Nếu con dám, mẹ sẽ cắt hết tiền tiêu vặt của con đấy. Đừng tưởng mấy cậu nuông chiều con, mẹ sẽ bảo họ không được lén cho con tiền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play