Mạt Mạt chỉ nghe thấy tiếng thét chói tai bên tai, đầu óc trống rỗng. Cô nhắm nghiền mắt, rồi lại mở to, chờ đợi kết quả tồi tệ nhất.
Đau, đặc biệt đau! Đó là phản ứng duy nhất của Mạt Mạt. Nhưng không phải cảm giác bị nghiền nát trên người, mà là chân chạm đất đau nhói. Mạt Mạt nghe được tiếng r*n rỉ đau đớn dưới thân, vội mở mắt. Một người phụ nữ bên cạnh vội kéo cô đứng lên.
Mễ Mễ và Thất Cân đều sợ hãi khóc òa, ôm chặt chân Mạt Mạt. Tim cô đập thình thịch. Chiếc xe buýt chỉ cách cô chưa đến hai mét. Thiếu chút nữa thôi, thật sự là thiếu chút nữa…
Mạt Mạt cố gắng trấn tĩnh, dỗ dành hai đứa nhỏ, rồi quay lại nhìn người đã cứu mình. Đó là một nam sinh, còn trẻ, vẻ mặt ngây ngô, trông lớn hơn Tùng Nhân một chút.
Áo sơ mi trắng của cậu dính đầy bùn đất, mặt trắng bệch, liên tục xoa xoa lưng, chắc chắn bị thương không nhẹ. Mồ hôi túa ra trên chóp mũi cậu, chứng tỏ cậu rất đau.
Mạt Mạt bất chấp vết thương trên đùi, vội nói: "Cảm ơn em. Em bị thương rồi, chị đưa em đến bệnh viện kiểm tra nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play