Tùng Nhân lúc này chỉ muốn ngủ thôi. Nhìn mẹ mình khẩn trương ra mặt, cậu lại thấy mẹ già rồi, chỉ số thông minh cũng giảm sút. Mình là học bá vàng ròng mà, thuần khiết luôn! Cậu cảm thấy bản thân bị xem thường quá thể. "Mẹ, con là học bá, xịn đét!"
Mạt Mạt cạn lời.
Tức chết đi được! Chẳng lẽ bà bị con trai coi thường rồi hả?
Tùng Nhân thấy sắc mặt mẹ không ổn, vội vàng như bị lửa đốt đít, mặc kệ đám bạn học phía sau, ba chân bốn cẳng chạy biến ra khỏi cửa. Chớp mắt đã chẳng thấy bóng dáng đâu.
Mạt Mạt nhịn, nhịn mãi không được, gào lên: "Thằng nhóc thối tha, giỏi thì đừng có về nhà!"
Mạt Mạt mặt mày đen sì. Thất Cân nghiêng đầu nhìn mẹ, thân mình bé nhỏ run run. Anh hai còn bảo tính tình mẹ tốt hơn rồi cơ mà, sao cậu lại thấy càng ngày càng tệ đi thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play