An An vốn có trí nhớ đặc biệt tốt, dù đã gần sáu năm không gặp, bé vẫn nhớ rõ, "Thật ạ! Thích quá đi!"
Mễ Mễ và Thất Cân không biết chuyện gì, nhưng thấy mẹ vui như vậy, cả hai cũng hiểu đó là người mẹ quan tâm.
Mạt Mạt bảo dì Tôn dọn dẹp lại đồ đạc, còn mình ra ngoài đứng ngay cổng, ngóng trông. Gần sáu năm rồi, tuy thường xuyên gọi điện thoại, cô vẫn nhớ mong lắm. Nghĩ đến Tề Hồng, cô lại nhớ những ngày tháng ở tân quân khu, những kỷ niệm khiến người ta bồi hồi.
Rất nhanh, cả gia đình Tề Hồng đã lọt vào tầm mắt Mạt Mạt. Cô mở toang cổng, vội vàng bước ra đón.
Tề Hồng cũng nhanh chân tiến tới, "Tớ còn chẳng dám nhận ra cậu đấy! Sao cậu càng ngày càng trẻ ra thế? Hai chúng ta đứng cạnh nhau, tớ chẳng khác gì dì của cậu rồi."
Tề Hồng đi một vòng quanh Mạt Mạt, giọng đầy ngưỡng mộ. Tuổi hai người chẳng chênh lệch là bao, nhưng giờ đứng chung, Tề Hồng cảm thấy bị "dìm hàng" thảm hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play