Thanh Xuyên rất thích cảm giác được chị gái quan tâm. Ở nơi đất khách quê người, nhìn thấy người thân, mọi tủi thân mà cậu phải chịu dường như chẳng đáng gì.
Đáy mắt Thanh Xuyên ánh lên một tia khác lạ, cậu nói: “Chị à, tiền của em đủ tiêu đấy. Em vừa làm vừa học, mỗi tháng có lương cố định, mà còn không thấp đâu! Mỗi tháng được tận ba ngàn đô la Mỹ lận!”
Mạt Mạt không hề nghĩ đến chuyện thiếu tiền. Ba ngàn đô? Đây là những năm 80, lương bình quân ở trong nước chỉ khoảng ba mươi tệ một tháng. Nước ngoài có vẻ phồn hoa, nhưng lương cũng không cao. Ở đây, ba ngàn đô một tháng xem như một khoản tiền lớn rồi.
Nói như vậy, chiếc xe mà Thanh Xuyên đang đi, thuộc hàng đỉnh của đỉnh, cũng chỉ có giá chưa đến một vạn đô la Mỹ. Có thể thấy đồng tiền ở đây có sức mua lớn đến cỡ nào.
Mạt Mạt nhớ lại, trưa hôm qua trước khi ăn cơm, cô đã tiêu gần bốn mươi đô la Mỹ, mà lúc đó cô toàn gọi món đắt tiền. Nếu gọi món rẻ hơn, chắc chỉ tốn khoảng hai mươi đô thôi.
Thấy chị gái ngạc nhiên, lòng Thanh Xuyên có chút tự hào. Cậu là người kiếm được nhiều tiền nhất, chỉ sau tam ca thôi. Trong lòng cậu không khỏi có chút đắc ý: “Chị à, thế này đã là gì đâu. Em giờ mới chỉ là trợ lý thôi. Đến khi em trở thành kiến trúc sư thiết kế, lương của em còn cao hơn nữa. Ví dụ như cấp trên của em, lương của ông ấy gấp mười lần lương em. Còn thầy giáo của em thì không làm ở công ty, chỉ nhận dự án thôi, mà mỗi dự án thầy ấy nhận cũng được mười mấy vạn đô đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play