Vệ Nghiên tặc lưỡi: "Tớ cứ tưởng bà ta thật sự muốn sám hối cơ đấy!"
Mạt Mạt lạnh mặt, nghĩ đến Hướng Tịch, nếu Ngô Mẫn thật sự để ý cháu trai, thì Hướng Tịch đã chẳng bị Liên Thu Hoa ngược đãi từ bé.
"Bà ta muốn tìm lại quyền hành thôi. Không đuổi được Chu Tiếu đi thì bà ta không cam tâm đâu. Cậu cứ xem đi, đằng sau còn đầy chiêu trò đấy!"
Vệ Nghiên vỗ ngực: "Hết cả hồn! May mà bà nội tớ không tệ, ai mà vớ phải bà nội như thế thì đúng là xui xẻo."
Mạt Mạt nói: "Ngô Mẫn là kẻ máu lạnh ích kỷ. Người bà ta để ý nhất chỉ có chính mình thôi. Tớ với bà ta giao tiếp không ít, hiểu bà ta lắm!"
Vệ Nghiên kéo tay áo Mạt Mạt. Mạt Mạt quay đầu lại, đúng là "nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến". Ngô Mẫn và Hướng Hoa đang bước vào quán cơm. Hai người không thấy Mạt Mạt, ngồi ở vị trí không xa chỗ Mạt Mạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT