Trang Triều Dương nghe xong đầu đuôi câu chuyện, bế Tùng Nhân lên, khen ngợi: “Tùng Nhân nhà ta giỏi quá, đã biết xử lý mọi chuyện rồi, thật là lợi hại.”
Tùng Nhân vênh mặt tự hào: “Con đã muốn trừng trị hắn từ lâu rồi. Ba ba à, thật ra ba ba bị cướp là do chúng con cố ý đấy, chứ không thì hắn cướp không được đâu.”
Trang Triều Dương liếc mắt nhìn Vân Kiến, hỏi: “Ai bày ra trò này thế?”
Vân Kiến khẽ ho một tiếng. Tùng Nhân đang hưng phấn, chẳng thèm để ý đến tín hiệu của cậu, chỉ thẳng tay vào cậu: “Là cậu Vân Kiến đấy ạ. Cậu Vân Kiến bảo làm thế vừa cho Tùng Nhân đánh nhau, vừa trừng trị được thằng nhóc nhà bên.”
Mạt Mạt che miệng cười trộm. Vân Kiến đúng là bị Tùng Nhân hại rồi. Vân Kiến hận không thể độn thổ, đã bảo là không được nói với ai cơ mà?
Mạt Mạt giờ mới hiểu tại sao cô cứ thấy lạ. Cái hộp bánh quy lúc nào cũng đựng kẹo, sao hôm nay lại đựng bánh quy, hóa ra là mấy đứa nhóc này đã bàn bạc với nhau từ trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play