Hướng Húc Đông cảm thấy chỉ cần được vào phòng nhìn cháu đã là quá đủ rồi. Ông len lén liếc nhìn Trang Triều Dương, giọng mũi nghẹn ngào: “Chúng tôi đi ngay đây.”
Nói rồi, Hướng Húc Đông định quay người rời đi thì Trang Triều Dương chỉ tay vào số tiền và phiếu gạo trên bàn: “Cái này ông cũng mang đi.”
Hướng Húc Đông đứng khựng lại: “Các cậu còn phải chăm sóc con cái, nhà tôi hai người già dùng không hết tiền và phiếu gạo đâu, cứ để lại cho các cậu đi!”
Trang Triều Dương không để ông kịp nói thêm, liền nhét số tiền và phiếu gạo vào tay Hướng Tịch: “Chúng tôi không cần. Chăm sóc Hướng Tịch là để tích đức, tích phúc cho đứa bé sắp sinh thôi, ông đừng nghĩ nhiều.”
Hướng Húc Đông há miệng muốn nói, Mạt Mạt liền đẩy Lưu Miểu còn đang ngơ ngác. Lưu Miểu bừng tỉnh: “Hướng lão, nhà chị Mạt Mạt thật sự không cần đâu. Chúng ta đi thôi, lát nữa tuyết lớn lại không đi được đấy.”
Hướng Húc Đông nhìn Mạt Mạt và Trang Triều Dương, ôm chặt chiếc chăn bông: “Cảm ơn các cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT