Mạt Mạt nén cười, kéo tay Lưu Miểu vẫn còn đang kinh ngạc vào nhà, ấn cô bé ngồi xuống. Tề Hồng bát quái xông lên, “Nha đầu, Thanh Nhân nói thích cháu như thế nào hả?”
Lưu Miểu mân mê mép ghế, lắp bắp nói: “Anh, anh ấy tìm cháu, rồi nói muốn cùng cháu chung sức tiến bộ, cùng nhau cống hiến cho tổ quốc, còn nói muốn kết giao với mục đích hôn nhân nữa. Mạt Mạt tỷ, sao anh ấy lại thế được chứ? Cháu với anh ấy có quen biết gì đâu, sao anh ấy lại thích cháu? Rồi cháu bỏ chạy.”
Tề Hồng cười ha hả, cười đến ruột gan muốn thắt lại, “Ha ha, cười chết mất, thằng nhóc Thanh Nhân này cũng quá trực tiếp, đây là đi một nước cờ đến luôn à, nhìn xem dọa Lưu Miểu sợ chưa kìa. Nếu là chị, chị cho Thanh Nhân một cái tát rồi.”
Mạt Mạt đỡ trán. Thanh Nhân dù sao cũng là em trai, cô phải giúp em mình chứ. Cô ho khan một tiếng, “Vậy, cháu có cảm giác gì với em trai chị không? Ví dụ như có chút hảo cảm nào không?”
Lưu Miểu chớp đôi mắt to tròn ngập nước nhìn Mạt Mạt, “Hảo cảm là cái gì ạ?”
Mạt Mạt cạn lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT