Ngày hôm sau, Trang Triều Dương cùng Liên Thanh Bách cùng nhau xin nghỉ. Triệu Hiên nghe nói cũng xin, ba người chân chạy thoăn thoắt, đi đi về về chỉ mất hai tiếng đồng hồ, ai nấy đều xách một túi đồ dùng đầy ắp.
Trang Triều Dương mua năm cân muối, năm cân nước tương, một cân dầu nành, hai bao giấy lớn, còn có một ít thứ lặt vặt khác. Nếu không phải quy định hạn chế số lượng, chắc chắn anh đã mua nhiều hơn nữa.
Mạt Mạt nhìn đống đồ chất đầy nhà, đủ dùng cho cả mùa đông, lúc này mới hài lòng gật gù.
Sang tháng 11, Mạt Mạt không xách được lương thực nên Trang Triều Dương đi nhận vào buổi trưa. Anh kể, năm ngoái chỉ được trữ lương thực cho một quý, năm nay được mùa nên được trữ tận nửa năm. Như vậy dù có tuyết lớn phong tỏa đường sá cũng không sợ thiếu ăn.
Mạt Mạt càng yên tâm ở nhà làm "sâu gạo", sống cuộc sống ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn.
Sáng ngày 2, Mạt Mạt tối qua ngủ sớm nên chưa đến 6 giờ đã tỉnh giấc. Cô rúc vào lòng Trang Triều Dương, nghe tiếng gió rít bên ngoài cửa sổ mà run rẩy: "Lạnh quá!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT