Miêu Chí gật đầu, "Đông khu không giống những khu công trình khác, nó đối ngoại. Thanh Nhân qua đó có thể học được bản lĩnh thật sự."
Mạt Mạt nói, giọng đầy thương yêu, "Ông ngoại vất vả rồi. Ông thật là lo lắng cho chúng cháu đến rầu thúi ruột."
"Vì các cháu mà thao tâm bao nhiêu, ông đều thấy vui. Các cháu khỏe thì ông mới yên tâm được. Nhân lúc ông ngoại còn sống, nhất định phải sắp xếp ổn thỏa cho các cháu. Hy vọng ông có thể sống thêm mười năm nữa."
Mạt Mạt đỏ hoe mắt, "Ông ngoại, ông nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi mà."
Miêu Chí ha ha cười, "Ông ngoại nhất định sống lâu trăm tuổi."
Mạt Mạt chợt chú ý đến lời ông ngoại nói "mười năm". Mười năm sau mọi chuyện sẽ qua đi? Ông ngoại vô tình nói vậy, hay là biết chuyện gì? Cô thử dò hỏi, "Ông ngoại, sao ông lại nói mười năm ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT