Tôn Nhụy cảnh giác nhìn Mộng Nhiễm, đáy mắt ghen ghét không giấu nổi. Ánh mắt cô ta không hề kiêng dè đánh giá Mộng Nhiễm. Quần áo Mộng Nhiễm tuy cũ kỹ, nhưng được giặt giũ sạch sẽ, phảng phất hương thơm đồng cỏ.
Nhưng trong mắt Tôn Nhụy, Mộng Nhiễm chẳng khác gì người ăn xin. Cô ta thật không ngờ, một thanh niên trí thức nhạt nhòa lại được gả vào nhà Liên Mạt Mạt. Dựa vào cái gì chứ?
Mộng Nhiễm biết Tôn Nhụy thích Thanh Nghĩa. Cô chỉ biết Tôn Nhụy đã trở về thành, ai nấy đều ngưỡng mộ, không ngờ lại thất nghiệp? Mộng Nhiễm không sợ Tôn Nhụy, một chút cũng không e dè.
Điểm này khiến Mạt Mạt rất hài lòng. Cô không muốn sau này em dâu gặp chuyện lại sợ sệt, để Thanh Nghĩa phải thu dọn cục diện rối rắm. Mộng Nhiễm nhút nhát thật, nhưng có thể bồi dưỡng.
Thanh Nghĩa cau mày, "Ai cho phép cô vào đây? Ra ngoài!"
Sắc mặt Tôn Nhụy lập tức thay đổi, ủy khuất nhìn Thanh Nghĩa, "Em thấy anh về nên mừng quá. Đây là chút điểm tâm em mua, không nỡ ăn, mang đến cho anh nếm thử."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play