Tề Hồng vốn tính tình nóng nảy, Hà Liễu lập tức nói thẳng cô ỷ vào gia thế mà ức hiếp mình. Hà Liễu còn ám chỉ ông nội Tề Hồng làm quan không chính trực, vũ nhục gia phong nhà cô. Tề Hồng nghe vậy liền xù lông, định há miệng mắng chửi.
Mạt Mạt nhanh tay che miệng Tề Hồng lại, "Bình tĩnh nào, cứ để tớ lo."
Mắt Tề Hồng sáng rực lên, gật đầu ý bảo Mạt Mạt buông ra. Mạt Mạt vừa bỏ tay, Tề Hồng đã trừng mắt nhìn Hà Liễu, nghe cô ta tiếp tục khóc lóc, nghẹn ngào kể lể bản thân không dễ dàng.
Mạt Mạt khẽ gõ ngón tay lên khung cửa sổ. Hà Liễu chỉ số thông minh không hề thấp, nhanh chóng phản ứng được, chộp lấy điểm yếu mà Tề Hồng quan tâm nhất để ra tay. Cô ta nắm trúng điểm yếu "bảy tấc" của Tề Hồng, còn lợi dụng việc Tề Hồng không được lòng người, chứng minh Tề Hồng ức hiếp người khác. Sau này, nếu Tề Hồng có ý định gây khó dễ, cô ta cũng không sợ. Đúng là thông minh thật!
Hà Liễu không nghe thấy tiếng Tề Hồng quát tháo, vừa lau nước mắt vừa ngước mắt nhìn lên lầu ba. Ánh mắt hai người chạm nhau, Hà Liễu lần đầu tiên cảm thấy hoảng sợ, trong lòng luôn có dự cảm chẳng lành. Cô ta hối hận rồi. Lẽ ra cô ta nên nói xong rồi đi, không nên cố tình chọc giận Tề Hồng. Bây giờ muốn chạy trốn, cô ta cũng không dám.
Mạt Mạt nhìn Hà Liễu, khẽ nhếch khóe miệng, "Hà Liễu, cô là công nhân, là người lao động quang vinh, phẩm hạnh nhất định cao thượng, đúng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play