Diệp Minh Yên cắn môi, "Lấy thân báo đáp... được không?"
Câu này, hiện tại nàng thật sự không dám thốt ra. Một đứa bé chín tuổi mà nói vậy thì quá kinh thiên động địa mất.
Thấy cô bé có vẻ có ý gì đó, nhưng lại ngập ngừng không dám nói, Tần Tu Hằng có chút tò mò. Một cô nhóc bé xíu thế này, có thể nghĩ ra cách báo đáp nào cho anh chứ?
Anh không truy hỏi, chỉ xoa đầu Diệp Minh Yên, bảo bé tự đi chơi.
Lần này, ba ngàn đồng tiền thật sự khiến Đường Tĩnh Vân xúc động mạnh mẽ.
Mấy ngày nay người nhà Diệp gia ai nấy đều bận rộn, nhưng xét cho cùng, mớ quả khô này cũng chỉ là công sức mấy ngày của mọi người thôi. Nông dân làm lụng vất vả quanh năm, việc gì chẳng khổ hơn thế này?
Thế mà chỉ mấy ngày, họ đã kiếm được tận ba ngàn đồng. Cộng thêm số tiền bán hàng mấy hôm nay nữa, thì tổng cộng đã được vài ngàn rồi.
Chị làm giáo viên ở trường, lương đã cao hơn nhiều người làm công ăn lương rồi, nhưng cũng chỉ được vài chục đồng một tháng. Phải nhịn ăn nhịn uống bao năm mới có được mấy ngàn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT