Trở về đến nhà, Diệp Minh Yên liền vội vã vào không gian để xem xét đống đồ vừa lấy được.
Cái rương trong phòng chứa đồ vẫn y như những gì cô thấy trước đây, phần lớn là những thỏi vàng nhỏ, cùng với vô số trang sức, vàng bạc.
Còn có một ít đồ trang sức bằng châu báu, trông thì tinh xảo đấy, nhưng lại không thực sự đáng giá. Chỉ có vài món là còn ra gì.
Diệp Minh Yên nhướng mày. Đúng là Tạ Cần Sơn xuất thân thấp kém, không biết nhìn đồ cũng là thường. Chẳng lẽ, mấy thứ này năm xưa Diệp gia cố tình bày ra để đánh lạc hướng người khác?
Cô biết, bà nội vẫn còn cất giấu một đống đồ giá trị hơn nhiều. Điều này chứng tỏ, năm xưa Diệp gia đã có sự chuẩn bị từ trước. Nếu vậy, mọi chuyện mới có thể giải thích được.
Chủ động mua trước những món đồ "có mã mà không có miếng", bề ngoài làm cho tinh xảo một chút, rồi dùng hộp đẹp đẽ đóng gói lại, nhìn vào cứ tưởng là vô giá.
Cô mở tiếp hai cái rương còn lại, vừa mở ra, suýt chút nữa thì lóa cả mắt.
Toàn là vàng thỏi! Vàng miếng, vàng nén đủ cả, xếp ngay ngắn thẳng hàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT