"Cái thằng súc sinh này! Hắn... hắn... Để tao mà bắt được, tao đánh gãy chân nó!"
Chu Vân nghiến răng nghiến lợi. Nghĩ đến món đồ tốt như vậy, lại còn hai vạn đồng tiền, tất cả đều bị cái thằng phá gia chi tử kia cuỗm đi, thật tức chết bà.
"Mẹ... mẹ... Con ngứa quá, con chịu không nổi... Oa oa oa..."
Mặt Tạ Ngọc Kiều càng lúc càng ngứa, cô ta không nhịn được đưa tay lên gãi. Nhưng càng gãi, vết thương càng thêm tồi tệ.
Chu Vân hoảng hốt, không kịp mắng Tạ Thừa Tài, vội vàng chạy lại túm lấy tay Tạ Ngọc Kiều: "Kiều Kiều à! Không được gãi, càng gãi càng nặng đấy! Ngàn vạn lần không được gãi! Ông nó ơi, giờ phải làm sao đây?"
Tiền thì không có, lấy gì mà đi khám bệnh?
Tạ Cần Sơn cũng giận không kém, nhưng việc quan trọng nhất trước mắt vẫn là cô con gái út. Ông ta lập tức nói: "Bà đi lấy ít tiền trong phòng Kiều Kiều, đưa con bé đi bệnh viện trước đi. Tôi sẽ đi lấy tiền ngay, rồi qua đó liền, mặt nó không thể chậm trễ được."
Nghe vậy, Chu Vân mới yên tâm. Chắc chắn Tạ Cần Sơn vẫn còn giữ nhiều tiền.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play