Tạ Thừa Tài lục lọi trong phòng gần như không còn gì, rồi vội vàng ba chân bốn cẳng trở về nhà mình.
Diệp Minh Yên vẫn lén theo dõi hắn, chứng kiến cảnh hắn lục lọi đồ đạc, và cả lúc hắn lấy ra những thứ gì.
Về đến phòng, Tạ Thừa Tài vội vã lôi đèn pin ra, chui tọt vào ổ chăn ngắm nghía cái lọ nhỏ. Mở nắp ra, bên trong toàn là trang sức châu báu.
Nhưng đồ thì nhỏ xíu, chỉ toàn nhẫn, hoa tai, trâm cài, mấy thứ lặt vặt như vậy. Còn có mấy chuỗi hạt trai màu xanh lục nữa. Tạ Thừa Tài thì có biết gì về châu báu đâu, nhưng hắn đoán chắc mẩm chúng đáng giá lắm.
Còn cái hộp to trong rương, hắn lật ra đếm thì được chừng hơn hai vạn.
Tạ Thừa Tài tức muốn ói máu. Rõ ràng nhà nhiều tiền thế mà chẳng đời nào bố thí cho hắn một xu. Bố mẹ đúng là quá bất công!
Hắn gom hết tiền bạc cẩn thận, nhét chặt vào ngực rồi không chút do dự chạy sang phòng Tạ Văn Khang, đánh thức thằng bé.
Tạ Văn Khang đang ngủ say như chết, bị dựng đầu dậy thì ngơ ngác hỏi: “Ba, ba làm gì thế ố…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play