Thấy cô bé con vui vẻ đến cong cả mắt, bộ dạng như thể không chịu thiệt chút nào, Tần Tu Hằng có chút buồn cười.
"Chút tiền này mà em đã vui vẻ đến thế cơ à? Nếu là gia đình bình thường, thì số này đúng là nhiều thật, nhưng ở giới thượng lưu, nó chẳng là gì cả. Một hai cái túi hàng hiệu là hết veo."
Diệp Minh Yên: "..."
Thấy cô có vẻ hứng thú, Tần Tu Hằng riêng tiết lộ cho cô, "Mẹ anh mỗi năm may sườn xám riêng đã phải đặt may ba bốn chục bộ, còn lễ phục thì tính riêng. Trang sức châu báu thì ngày lễ ngày Tết đều mua đồ mới, lại còn những món phối với quần áo trong các dịp quan trọng, gần như mỗi năm cũng phải hai mươi bộ. Mấy món dùng rồi thì bà không bán, chủ yếu là để cho lại cho con cháu, đồ nào hiếm thì giữ lại cất."
Anh đặc biệt nhấn mạnh, "Mấy thứ này đều là bố anh trả tiền đấy. Ở Tần gia, vợ chỉ cần lo liệu việc nhà, chăm sóc con cái, giao tế với giới nữ, nếu quần áo trang điểm không đủ sang trọng, làm mất mặt gia tộc, thì đều là do người đàn ông vô dụng, ai cũng sẽ trách chồng cô ta."
Diệp Minh Yên: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT