Diệp Minh Yên giật mình, lúc này mới sực nhớ ra: "Đúng rồi ha! Sao mình lại quên mất chuyện này nhỉ!"
Kiếp trước, cô thật sự không có nhiều cơ hội tiếp xúc với những gia tộc coi trọng lễ nghĩa như vậy. Sau khi lớn lên, cuộc đời cô gần như chỉ xoay quanh việc đối phó với đám người nhà Đường và Trần toàn những kẻ cực phẩm. Những gì cô thấy chỉ là mấy bà già hận không thể hành hạ con dâu đến chết, hay mấy cô chị chồng, em chồng thì vênh váo tự đắc.
Nghe Tần Tu Hằng nói vậy, cô mới nhớ ra, người ta tặng quà cho mình, sau này nhà người ta có hỉ sự, mình cũng phải đáp lễ tương xứng.
Diệp Minh Yên vội vàng tìm giấy bút: "Vậy là mình phải ghi lại mới được, để đến lúc không quên mất. Có những món quà giá trị lắm, sau này tặng lại không thể xuề xòa được. Mình còn nhận được mấy căn nhà nữa đấy."
"Mấy căn nhà đó anh xem rồi, sau này đều là vị trí đắc địa cả đấy, giá trên trời luôn."
Ánh mắt Tần Tu Hằng ánh lên vẻ cười: "Nhớ kỹ mục đích nhé, không chỉ là sợ quên giá trị quà cáp người ta tặng đâu. Quan trọng hơn là phải nhớ rõ bản thân món quà. Đến lúc đừng đem chính món đồ người ta tặng mình, lại đem đi tặng người ta trong một dịp không thích hợp. Hoặc là đem đồ trưởng bối tặng, đem đi biếu người khác. Trừ trường hợp đặc biệt, còn không thì phải chuẩn bị đồ khác để đáp lễ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play