Suốt bao nhiêu năm nay, ai ai cũng chê hắn chẳng làm nên trò trống gì. Đến cả mẹ hắn cũng suốt ngày cằn nhằn hắn ăn tốn cơm, tiêu tiền hoang phí.
Nghĩ kỹ lại xem, trong nhà ai mà chẳng tiêu tiền?
Hắn thường xuyên vắng nhà, chẳng phải là để nhà bớt miệng ăn hay sao!
Tự dưng, Tạ Thừa Tài thấy Diệp Minh Yên bỗng dưng dễ thương hẳn lên. Con bé này mồm miệng thật ngọt, biết nói chuyện ghê.
"Đúng đấy, đúng đấy, vẫn là cháu hiểu chuyện. Ta bao năm nay bôn ba bên ngoài, chẳng phải là vì kiếm tiền cho cả nhà sung túc hay sao? Cả năm có khi chẳng được mấy bữa cơm ở nhà, cơm gạo đều để cho chúng nó ăn, còn không biết điều."
Diệp Minh Yên cười tít mắt: "Vậy ra tam thúc ra ngoài là để kiếm tiền lớn hả?"
Tạ Thừa Tài ưỡn ngực: "Đương nhiên rồi, tam thúc cháu đây có phải dạng vừa đâu, kiếm tiền như nước ấy chứ!"
Diệp Minh Yên mắt tròn xoe ngưỡng mộ: "Tam thúc giỏi quá! Cháu nghe nói những người kiếm được tiền lớn đều phải có vốn liếng để làm ăn. Có vốn thì mới kiếm được nhiều tiền hơn. Nhà họ Tạ mình giàu thế, chắc chắn là ông bà cho tam thúc nhiều vốn lắm nhỉ?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT