Chuyện này khiến Diệp Minh Yên có chút khó xử.
Điều cô đang băn khoăn chính là đây.
“Em muốn bàn với anh về chuyện này. Chắc chắn là em muốn làm hàng đặt may cao cấp rồi, dù gì tay nghề của em đến đâu thì anh biết mà. Hàng cao cấp mới phô diễn được thực lực, dễ được công nhận hơn, mà còn giúp nâng tầm danh tiếng nhãn hiệu nhanh chóng nữa. Nhưng mà cái môi trường trong nước mình, đặc biệt là ở nội địa ấy, mọi người cứ chuộng hàng ngoại, coi thường đồ nội địa lắm. Em chẳng có sức cạnh tranh gì cả.”
Thập niên 90 mà, kinh tế trong nước mới phất lên, cái kiểu sính ngoại nó nghiêm trọng lắm. Lớp người giàu xổi đầu tiên cũng xuất hiện rồi, có tiền nhưng cái nết nó chưa kịp, cứ một mực muốn rũ bùn trên đùi, mà cái cách nhanh nhất là xài đồ nhập khẩu.
Thời này, cứ hễ cái gì mà nhập khẩu là y như rằng được coi là hàng cao cấp, thời thượng, có gu liền. Diệp Minh Yên mà tự gây dựng một cái nhãn hiệu cao cấp ấy hả, dù thực lực của cô có không hề thua kém mấy nhà thiết kế nước ngoài đi chăng nữa, thì vẫn bị người ta khinh bỉ cho mà xem. Vừa thấy hàng nội địa là auto nghĩ đồ rẻ tiền.
Diệp Minh Yên đâu có muốn thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT