Lời này mà lọt vào tai Tần Tu Hằng thì chắc anh chàng khóc mất!
Diệp Minh Yên cười trừ vài tiếng: "Dạ... Bà ngoại ơi, sau này con sẽ thường xuyên qua chơi mà. Con ở nhà Nhậm quen rồi, cứ cho con ở đó đã. Chừng nào con quen hết với mấy anh họ thì con qua đây sau ạ."
Mục lão phu nhân ngẫm nghĩ, thở dài. Bên Mục gia này, Yên Yên có quen ai đâu, dù là nhà bà ngoại, vẫn là một môi trường xa lạ.
Lão phu nhân hít sâu một hơi, tự nhủ phải cố gắng: Không sao, trước lạ sau quen thôi. Con bé cháu ngoại xinh xắn ngoan ngoãn thế này, có chạy đi đâu được chứ?
"Thôi được, nghe con vậy. Bà ngoại sẽ cho người chuẩn bị một phòng cho con, sau này con thường xuyên qua chơi nhé. Anh cả con hay ở nhà lắm, bên Cảng Đảo này nó rành nhất, con có gì cứ tìm anh con, bảo đảm nó lo cho con chu đáo."
Diệp Minh Yên lập tức ngoan ngoãn dạ vâng.
Mục Cẩn Ngôn đứng bên cạnh cười thầm, bà ngoại còn chưa biết cô bé này một lòng muốn lên kinh thành đâu! Nếu bà biết được, chắc chắn sẽ lập tức đi kiếm trường học cho Yên Yên ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play