"Cái tên thích khoe khoang này, có thật là Mục Cẩn Ngôn lạnh lùng mà mình biết không vậy?" Diệp Minh Yên thầm nghĩ. Cô nhất định không chịu mở miệng gọi một tiếng "Biểu ca", để Mục Cẩn Ngôn thao thao bất tuyệt mãi mà chẳng nghe được tiếng gọi mình mong chờ.
Ông cụ Mục quyết định đưa Nhậm Viễn đến Mục gia ra mắt, dù sao cũng là người nhà, Nhậm Viễn tất nhiên không thể từ chối. Anh lập tức đưa cả vợ con đến Mục gia.
Cả nhà Mục gia đều đang chờ đợi. Khi Diệp Minh Yên cùng mọi người đến nơi, bà cụ Mục liền nhào tới, nắm chặt tay Đường Tĩnh Vân, nước mắt tuôn rơi, nghẹn ngào không nói nên lời.
Bà mong ngóng đứa con gái này suốt bao năm, cuối cùng cũng tìm được. Với bà, cuộc đời này coi như không uổng phí!
Diệp Minh Xuyên và Diệp Minh Phong vẫn còn lạ lẫm với Mục gia, cả hai nhìn Diệp Minh Yên, không nói gì.
"Cô nhỏ, dượng nhỏ!" Mục Cẩn Ngôn cười tươi, nói: "Mọi người vào nhà rồi nói chuyện ạ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play