King tỏ ra vô cùng hứng thú với kẻ đã bỏ độc cổ Âu Dương Luật, liền lập tức phái người đến Cảng Đảo điều tra.
Về phía Diệp Minh Yên, sau vài ngày nỗ lực cứu chữa, cuối cùng cậu bé kia cũng tỉnh lại. Tiếc rằng, tuy đã tỉnh, nhưng đôi mắt cậu lại có vẻ dại đi. Nhìn Diệp Minh Yên, cậu chỉ khựng lại một thoáng rồi lại trở về vẻ tĩnh lặng vốn có. Rõ ràng chỉ là đổi người mà thôi, cậu chẳng có gì bất ngờ cả.
Thấy phản ứng của cậu, Diệp Minh Yên thở dài, ngồi xuống mép giường, ôn tồn nói: "Đừng sợ, nhóc con. Chị đã cứu em rồi, những người xấu kia sẽ không làm hại em nữa đâu. Chờ chị chữa khỏi bệnh cho em, em sẽ được về nhà."
Cậu bé nhìn cô một cái, không nói gì, thậm chí còn có chút khinh thường. Diệp Minh Yên bật cười, không ngờ một đứa trẻ nhỏ như vậy lại có thể lộ ra vẻ mặt ấy. Xem ra, dù đã ở trong phòng thí nghiệm nhiều năm, chỉ số thông minh của cậu vẫn không hề giảm sút. Chắc Bạch Thu đã nói gì đó với cậu, nên cậu mới có thái độ như vậy với người ngoài.
Diệp Minh Yên vẫn mỉm cười dịu dàng, đối diện với một đứa trẻ như vậy, cô luôn cố gắng kiên nhẫn hơn một chút.
"Có muốn xuống dưới đi dạo không? Ngoài vườn có bãi cỏ, nắng đẹp lắm đó! Chờ em dưỡng bệnh vài ngày, khỏe hơn một chút, là có thể ra đá bóng rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT