Cuối cùng Trịnh Viện Viện cũng lấy lại được chút tự tin, nghiến răng nghiến lợi nói với Diệp Minh Yên: "Diệp Minh Yên, mày cứ chờ đấy! Chờ tao ra khỏi đây, xem tao xử mày thế nào!"
Diệp Minh Yên khẽ cong môi cười. Vốn dĩ cô đã xinh đẹp, nụ cười này lại càng rạng rỡ như trăm hoa đua nở. Rõ ràng là một nụ cười dịu dàng, nhưng trong căn phòng giam tối tăm này, nó lại khiến Trịnh Viện Viện cảm thấy rợn người.
"Mày không muốn biết ba mày đi đâu rồi à?"
Trịnh Viện Viện sững người.
"Đến đón mày có bác cả, mợ cả, còn có mẹ mày, chỉ duy nhất ba mày là không thấy đâu. Có muốn biết ông ấy ở đâu không?"
"Mày có ý gì?" Trịnh Viện Viện lạnh lùng hỏi. "Ba tao vì sao không đến đón tao?"
Diệp Minh Yên cười, "Mày còn chưa biết gì đúng không? Trịnh gia... dạo gần đây xảy ra không ít chuyện đấy! Bác cả với mợ cả tự mình đến tận cửa cầu xin người ta đấy. Trịnh gia à! Đã sớm khác xưa rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play