Lâm Tiểu Nguyệt sốt ruột đến không thể chờ thêm được nữa, cô ta nói: "Tôi mặc kệ, tôi nhất định phải gả cho thiếu gia. Phải tranh thủ lúc anh ấy còn chưa có ai trong lòng, chuyện hôn sự còn chưa định. Tôi phải bám lấy anh ấy. Cô còn loại thuốc nào khác không? Tốt nhất là loại mà anh ấy chỉ cần uống vào là mất hết lý trí ấy?"
Ả áo đen nhếch mép cười đầy suy ngẫm: "Cô định trực tiếp hạ thuốc anh ta?"
Mặt Lâm Tiểu Nguyệt đỏ bừng, nhưng vẫn quyết tâm trả lời: "Đúng vậy, tôi không muốn chờ nữa. Cái hương kia của cô chẳng có tác dụng gì cả. Lỡ mà anh ấy định ngày cưới thì phiền phức lắm."
Ả áo đen cười khẩy: "Nếu chuyện này bị Mục Cẩn Ngôn phát hiện, cô có lẽ sẽ thảm lắm đấy."
Lâm Tiểu Nguyệt nhíu mày: "Có cái hương đó rồi, anh ấy nỡ lòng nào làm gì tôi?"
Ả áo đen liếc nhìn Lâm Tiểu Nguyệt một cái. Rõ ràng, phản ứng của cô ta có chút vượt quá dự kiến của ả. Ả cứ tưởng loại con gái xuất thân từ gia đình bình dân thấp kém này sẽ rất nhát gan chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play