Mục Cẩn Ngôn sau khi chạy một mạch về phòng, vội vàng đóng sầm cửa lại rồi mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Sau chuyện này, đến lời Diệp Minh Yên nói, hắn tin sái cổ.
Chỉ mỗi cái phản ứng trong vườn hoa vừa rồi thôi, đã quá khác thường rồi. Ngay cả bản thân hắn cũng cảm nhận rõ ràng là mình suýt chút nữa không kiềm chế được.
Trời ạ!
Dù hắn có cầm thú đến đâu, cũng chẳng đến mức có cái kiểu phản ứng đó với một người phụ nữ vốn dĩ không hề có tình cảm trong cái tình huống như vậy chứ?
Nhớ lại mọi chuyện, Mục Cẩn Ngôn vừa thấy mà kinh, vừa thấy ghê tởm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT