Hề Y Nhi cuối cùng cũng có một giấc ngủ ngon lành. Giường rộng thênh thang, đương nhiên phải thuộc về một mình cô rồi.
Trên con phố kỳ dị này, có người vui, có kẻ lo.
Có người sung sướng ôm chiếc chăn mềm mại, độc chiếm cả chiếc giường lớn để ngủ một giấc. Nhưng cũng có người lại nơm nớp lo sợ trốn trong một khách sạn nhỏ, buổi tối phải dùng tủ bàn chèn chặt cửa, rồi lấy gối bịt đầu, run rẩy mãi không dám chìm vào giấc ngủ.
Hề Y Nhi ngủ rất ngon. Đến khi cô mở mắt, thứ đầu tiên cô thấy là đôi mắt đen kịt, vô hồn đang ghé sát và nhìn chằm chằm vào mình.
Khuôn mặt trắng bệch của người đàn ông gần đến mức chỉ trong thoáng chốc, Hề Y Nhi có ảo giác đó là một cái đầu đang nằm trên chiếc nệm trắng, với đôi mắt không thể nhắm lại đang nhìn chằm chằm vào cô. Giống như hắn ta đã lén lút vào phòng lúc cô ngủ, ngồi ngay đầu giường và cứ thế nhìn cô suốt cả đêm không chớp mắt.
Hề Y Nhi chớp chớp mắt, đưa tay dụi khóe mi, giọng nói khàn khàn và mềm mại.
“Dật Thần, ôm em một cái.”
Lục Dật Thần thấy Hề Y Nhi tỉnh, đôi mắt hắn khẽ động đậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT