Tân Chúc lặng lẽ lắng nghe cô nói, hồi lâu sau mới khẽ mỉm cười. Một nụ cười rất nhạt, nhưng lại đẹp đến nao lòng như ánh trăng xuyên qua màn sương.
"Biển rộng không trong veo như những gì em thấy đâu,"
Anh ngước mắt nhìn mặt biển tĩnh lặng trước mặt, giọng điệu chậm rãi, "Em không biết dưới đáy biển kia ẩn chứa bao nhiêu thứ dơ bẩn đâu."
Anh cũng không biết trên người mình đã vướng phải bao nhiêu nghiệp chướng thế gian nữa.
Nguyễn Tê được nắng chiếu vào người ấm áp, cát vàng dính trên mu bàn chân cũng khô lại, chỉ cần khẽ động là rơi hết. Cô chống tay xuống cát, né mình vào phía sau lưng Tân Chúc để tránh nắng.
"Biển vốn dĩ trong sạch, chỉ là những người đổ rác thải xuống biển mới khiến nó dơ bẩn thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play