Từ khi có Trĩ Sinh bên cạnh, công việc của Nguyễn Tê quả thực nhẹ nhàng hơn hẳn. Những lời trước đây cô nói với Tô Ngạn không hề là cái cớ.
Trong văn phòng rộng lớn, ánh sáng nhàn nhạt từ màn hình quang não hắt ra. Nguyễn Tê chăm chú nhìn vào màn hình, gương mặt không lộ chút biểu cảm. Một khi đã bắt tay vào công việc, cô khó lòng phân tâm, phải làm cho mọi thứ thật hoàn hảo mới thôi. Điểm này, có lẽ cô cũng chịu ảnh hưởng ít nhiều từ nguyên chủ.
Đôi môi chợt lạnh, Nguyễn Tê giật mình ngẩng đầu khỏi màn hình. Trĩ Sinh đang ngồi xổm bên cạnh, ngước mặt lên cười với cô. Đôi mắt xanh thẳm trong veo như chứa cả ánh sáng, tay cậu bưng một chén dâu tây nhỏ. Vừa nãy cậu đã dùng dâu tây chạm vào môi cô.
"Ừm," Nguyễn Tê khẽ kêu lên, hoàn toàn tỉnh táo. "Đến giờ ăn trưa rồi à?"
Trĩ Sinh gật đầu: "Chị muốn ăn không?"
Nguyễn Tê tắt tạm màn hình quang não, để cậu đỡ đứng dậy: "Ăn chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT