Do dự mãi, Nguyễn Tê vẫn không nghĩ ra được lời giải thích nào cho hợp lý, trong khi Trĩ Sinh đã cụp mắt xuống, trông thật đáng thương.
Cô đành bỏ cuộc, vơ đại một lý do: "Lúc nãy chẳng phải có Trương Phi Phi ở đó sao? Mấy hành động của em dọa cô ấy sợ rồi, giải thích phiền lắm."
Nguyễn Tê hắng giọng: "Tóm lại, khi có người ngoài thì đừng làm vậy."
Trĩ Sinh mím môi, nở một nụ cười gượng gạo. Khóe môi cong lên đúng chuẩn, nhưng cứng nhắc, dù vẫn đẹp nhưng lại kỳ quặc.
Nguyễn Tê nhìn cậu, thật ra không nhìn những thứ khác, mà theo bản năng dán mắt vào đôi mắt cậu. Như bây giờ, cậu cong môi, nhưng trong mắt chẳng hề có chút ý cười nào, song vẫn mang đến cảm giác mềm mại, còn hơn cả nụ cười gượng ép kia.
Nguyễn Tê đưa tay ấn nhẹ lên khóe môi đang cố gắng tươi cười của cậu, khẽ nói: "Đừng cười."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play