Bạch Tử Hiển đoán được tỏng bụng họ đang tính toán điều gì, cố đè cơn giận xuống, định bụng nói thêm vài lời để lay chuyển bọn họ. Dù sao, hắn đã mất con gái, lại còn phải bồi thường cho đồ đệ, sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy được?
Nhưng chưa kịp hắn mở miệng, một vị trưởng lão cùng thế hệ trong tông môn đã lên tiếng: “Ngươi lớn lên ở nhân gian, lại được tiên môn dạy dỗ, chúng ta không nỡ đuổi tận giết tuyệt. Chỉ cần ngươi chịu thả tiểu đồ Ngu Tang về, chúng ta có thể bỏ qua mọi chuyện trước đây.”
Bọn họ hao binh tổn tướng đến đây một chuyến, nếu không có chút thu hoạch nào thì thật khó ăn nói.
Bạch Tử Hiển nắm chặt tay, không cam lòng từ bỏ, cố gắng vớt vát: “Ngươi còn phải tự chặt một tay, coi như bồi tội cho môn phái ta.”
Các trưởng lão liếc nhau, không ai phản bác. Chặt một tay mà thôi, đối với những người tu luyện như họ thì chẳng đáng là bao. Mọi người đều cho rằng đã nể mặt Ma Vực lắm rồi, chỉ chờ vị thiếu niên ma quân này xuống nước.
Mộ Chẩm hờ hững nhìn lướt qua bọn họ, trong mắt thoáng hiện một tia chế giễu: “Không được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT