Mộ Chẩm lòng vẫn còn chút bất an, nhưng cậu cảm nhận được rõ ràng sự thương tiếc và nuông chiều dịu dàng như mưa thấm đất của sư tỷ, liền tự nhiên cúi đầu, làm nũng:
"Vậy sư tỷ nhớ khen A Chẩm nhiều vào nhé."
Nguyễn Tê cong mắt cười, vòng tay ôm lấy sau gáy thiếu niên, kéo gần khoảng cách giữa hai người, nhẹ nhàng hôn lên đóa Huyết Liên bên má cậu.
Mộ Chẩm chưa từng nghĩ sẽ được nàng chủ động thân mật đến vậy. Nàng không cự tuyệt đã là ân huệ lớn lao với cậu rồi, giờ lại bất ngờ nhận được sự ngọt ngào này, cả người cậu ngẩn ngơ tại chỗ, phản ứng không kịp, chỉ biết ngây ngốc nhìn nàng.
Khác hẳn với phản ứng của thiếu niên, đóa Huyết Liên trên mặt cậu sau khi được Nguyễn Tê hôn lại càng thêm đỏ rực. Không phải cái kiểu đỏ máu tanh đáng sợ, mà là một màu đỏ tươi tắn, vừa nhìn đã thấy dễ chịu. Những cánh hoa nhọn khẽ run rẩy, như đang thẹn thùng, lại giống như đang kích động.
Nguyễn Tê ngạc nhiên đến ngây người, theo bản năng đưa tay sờ thử. Đầu ngón tay vừa chạm vào, cả Mộ Chẩm lẫn đóa Huyết Liên đều run lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT