Đoàn người Cao Hạc trở về khách điếm thì trời đã nhá nhem tối. Ai nấy đều rã rời, tuy đã tìm ra con yêu quái tác oai tác quái ở nhân gian, nhưng chỉ mới kịp trọng thương nó. Trong tình thế cấp bách, họ đành phải bày kết giới bao phủ toàn thành, chờ yêu quái lộ diện.
Lần xuống núi này quả thực phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng ban đầu. Mấy đệ tử đều mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Vừa vào đại sảnh khách điếm, họ đã í ới gọi món. Chú em út nhất khều khều Cao Hạc, bĩu môi lên lầu:
"Sư đệ Mộ Chẩm về chưa anh? Gọi cậu ấy xuống ăn cùng đi."
Trong đám này, chỉ có Cao Hạc là thân quen với Mộ Chẩm nhất. Anh ta có vẻ không sợ Mộ Chẩm, nhưng giờ Cao Hạc lại chẳng muốn xáp vào chút nào. Anh buồn bã nghĩ, kể từ lúc chứng kiến Mộ Chẩm sư đệ một kiếm đâm chết con ma kia, anh không thể tiếp tục giả ngốc nghếch trước mặt cậu ta được nữa. Ngốc nghếch sẽ bị ăn tươi nuốt sống đấy! Anh phải trở thành người thông minh mới được.
Nhưng thấy mấy sư đệ đều mong chờ nhìn mình, Cao Hạc đành phải tặc lưỡi lên lầu.
Đứng trước cửa phòng, anh hít sâu làm công tác tư tưởng, rồi mới rụt rè gõ cửa:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play