Từ Mộ Chẩm nhận lấy thanh Xích Tiêu kiếm đầy lệ khí kia, Nguyễn Tê còn lo lắng hơn cả chính hắn. Nàng dứt khoát xoay cái bàn nhỏ bên suối, hướng thẳng vào rừng trúc xanh mướt, nơi hắn luyện kiếm.
Ngoài việc đả tọa, trêu chọc lũ cá, chơi đùa con ba ba, Nguyễn Tê có thêm một việc nữa mỗi ngày: chăm chú nhìn Mộ Chẩm.
Xích Tiêu kiếm lệ khí quá nặng, ở đây không được cung cấp sát khí để nuôi dưỡng, nên rất dễ nóng nảy. Hơn nữa, nó còn cảm nhận được cổ khí tức nguyên thuần trên người Mộ Chẩm, cả ngày không chịu yên phận. Mộ Chẩm phải dồn mười hai phần tinh thần mới có thể khống chế được nó.
Nhưng ánh mắt của thiếu nữ cứ như hình với bóng, Mộ Chẩm ưỡn thẳng lưng, ngón tay nắm kiếm không khỏi buông lỏng. Thân kiếm Xích Tiêu rung lên, mạnh mẽ vọt ra khỏi tay hắn, lao thẳng về phía Nguyễn Tê.
Mặt Mộ Chẩm trắng bệch, bất chấp tất cả, vội vàng lao tới cản. Hai tay chụm lại kẹp lấy thân kiếm, bị kiếm khí làm cho liên tục lùi về phía sau.
Đôi mắt đen láy của thiếu niên tối sầm lại, máu từ lòng bàn tay rỉ ra, nhỏ xuống phiến đá xanh, để lại những vệt đỏ thẫm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT