Mãi sau này Nguyễn Tê mới thấm thía rằng, Tần Chước nói bận rộn không hề là một cách nói thậm xưng, mà chuẩn xác hơn, phải gọi là "mất tích" mới đúng.
Nàng khép quyển sách lại, cảm thấy mình sắp phát mốc vì buồn chán đến nơi rồi.
Không biết Tần Chước bận rộn những gì mà đi sớm về khuya. Sáng sớm nàng tỉnh giấc thì chàng đã đi làm, buổi tối chàng về đến nơi nàng đã say giấc nồng. Liên tục mấy ngày trời, Nguyễn Tê chẳng thấy bóng dáng Tần Chước đâu.
Quả nhiên, đối phó với đám Bát hoàng tử kia chắc chắn không đơn giản như những gì chàng nói ngoài miệng.
Gia Nguyệt thấy nàng buồn bực, liền chủ động đề nghị:
"Nương nương có muốn ra ngoài đi dạo một chút không ạ? Tản bộ cho khuây khỏa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play