Tiếng động bên ngoài dần nhỏ rồi tắt hẳn, tựa như một trận chiến vừa tàn. Không biết có phải Nguyễn Tê ảo giác không, nàng còn thoáng ngửi thấy mùi tanh nồng của máu, lẫn trong gió núi, đặc quánh một nỗi lạnh lẽo.
Nguyên Tịch hiển nhiên không được khéo léo như Tuyên Đức, bị hỏi bất ngờ thì ngẩn người ra mấy giây, cuống cuồng vắt óc tìm cớ.
Nguyễn Tê chẳng buồn nghe hắn nói, nhấc chân bước ra ngoài.
Nguyên Tịch giật mình, muốn cản cũng không dám, chỉ biết thấp thỏm bất an đi theo sau lưng, cố khuyên Nguyễn Tê quay vào.
Cánh cổng vốn không khép chặt bị đẩy ra dễ dàng, gió đêm mang theo mùi máu tanh nồng xộc thẳng vào, ánh trăng vằng vặc rọi sáng một vùng hỗn độn máu thịt.
Một bóng người đứng lặng giữa khung cảnh ấy, sống lưng thẳng tắp, dưới chân là vệt máu loang rộng dần ra. Trong khoảnh khắc, lưỡi dao trên mặt đất phản chiếu ánh trăng, lóe lên một tia hàn quang chói mắt, khiến Nguyễn Tê theo bản năng nheo mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT