Nguyễn Tê cảm thấy Tần Chước có gì đó là lạ. Anh ta cứ ngẩn người ra, cả quãng đường dài chẳng nói chẳng rằng câu nào.
Cô ngẫm nghĩ một hồi, chẳng hiểu ra cái lý do "tiểu nhân" mà anh ta gán cho mình. Thế là cô thoải mái chấp nhận cái đánh giá này, coi như đó là một kiểu biệt danh yêu thương anh ta dành cho mình.
Nghĩ vậy, Nguyễn Tê nhanh chóng gạt chuyện này ra khỏi đầu.
Cô rửa mặt xong liền ôm cuốn thoại bản ra đọc. Thấy Tần Chước đi tới, cô tiện tay kéo anh một cái.
"Cho em dựa nhờ chút."
Tần Chước không nói gì, ngoan ngoãn làm cái gối ôm cho cô. Anh lật một trang sách trong tay cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT