Lúc Nguyễn Tê vào thắp hương, Lạc Ẩn đứng bên ngoài chờ với món đồ chơi bằng đường.
Chú thỏ đường đã bị cậu gặm sạch đầu, chỉ còn lại nửa thân mình méo mó, hình dạng chẳng còn rõ. Môi cậu dính đầy đường, ửng đỏ, bóng loáng, đôi mắt híp lại đầy thỏa mãn, khuôn mặt thanh tú rực rỡ.
Từ xa, Triệu Nhạn Phù đã thấy Lạc Ẩn trắng đến phát sáng, xinh đẹp như một vị tiểu thần tiên giáng trần.
"Đẹp trai như vậy, mình nhất định phải có được! Chỉ có mình mới biết thưởng thức cái đẹp, cái con Kỷ Tương kia thì biết cái quái gì!"
Lạc Ẩn cắn nốt cái đuôi thỏ, liếc thấy có người đứng trước mặt, cậu thờ ơ chẳng buồn để ý. Đối với người phụ nữ vừa gặp đã muốn lôi cậu về nhà này, cậu chẳng có chút hảo cảm nào, chỉ muốn tống khứ cho xong.
Triệu Nhạn Phù chủ động bắt chuyện: "Đồ chơi bằng đường ngon không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play